Chuyện Người Xưa "Trang Tử Giả Chết Thử Vợ"
Một buổi trưa hè,trời rất là nắng nóng.Trang Tử đi giảng đạo về đi qua một nghĩa đĩa.Trời thì vẫn rất nắng mà không có một bóng dâm nào cả, chợt Tang Tử nhìn thấy có một bà trung niên đang quỳ bên một ngôi mộ mới đắp người thì dính đày sình đất không nón muc đang cầm một cây quạt lớn quạt liên tục vào ngôi mộ mới đắp còn ướt đó.Trang Tử lấy làm khó hiểu lắm bèn hỏi bà ta "Đây là mộ của ai, sao bà không che nắng hay quạt cho mình mà lại quạt cho ngôi mộ còn ướt này vậy "Bà ta vẫn không ngước lên nhìn tay vẫn quạt và nói"đây là mộ của chồng tôi và tôi quạt cho nó " nhanh khô"
Trang Tử nghĩ thầm trong bụng "trên đời này há lại có người đàn bà hết mình vì chồng đến như vậy sao".Trong đầu ông bao nhiêu ý nghĩa về cuộc sống về thế gian.Ông không biết rằng vợ mình rồi sẽ thế nào???.Trang tử bèn nói với bà ta giọng rất xúc động "bà ơi quạt làm chi cho nó khổ, cứ để đó rồi khăc nó sẽ khô thôi mà">Bà ta vẫn khônng ngước lên nhìn tay vẫn quạt và nói"Không được!Trước khi chết chồng tôi có dặn chỉ yêu cầu tôi là sau khi ông ta chết .Mộ của ông ta khô nước thì tôi được đi lấy chồng khác.nên tôi phải cố..."
Đến lúc này Trang Tử không thể tin được vào tai mình nữa.Ông là một con người luôn xem xét người khác không bao giờ sai...
Ông quay lưng bước đi trong lòng âm thầm sắp đặt một chuyện.
Về nhà.Vợ Trang Tử đon đả ra đón từ xa.Ông ăn cơm nước rồi lên giường ngủ.Buổi chiều học trò đến đã lâu mà chưa thấy thày ra giảng đạo.Trang tử vốn là người cẩn trọng không để bị lỡ hẹn.Mọi người vào gọi ông dậy thì mới biết ông đã chết chân tay vẫn còn hơi ấm.Vợ của Trang Tử thảm thiết kêu khóc.Hanhg xóm, học trò, bè bạn lũ lượt kéo đến chia buốn.Vợ của Trang Tử Khóc đên khản cả giọng nhìn rất thương tâm.Nhưng trong quan tài có người thầm mừng nghĩ rằng vợ mình cũng thật sự yêu chồng nhưng vẫn còn mối hòai nghi.Đêm đó khi mọi người đến chia buồn đã về hết.Bọn gia nhân mệt mỏi cũng đã đi ngủ.Chỉ còn mình vợ Trang Tử ngồi bên linh cữu của chồng.Bỗng đâu có một thanh niên to khỏe (handsome nữa chứ)chạy vào quỳ lạy rồi khóc lên thống thiết.Qua lời than khóc của anh ta mới biết anh ta cũng là một học trò của Trang Tử.Vì đường xa khi biết tin mà giờ này mới tới không dược nhìn mặt thầy lần cuối.Vợ Trang Tử thấy chàng học trò kêu khóc thảm thiết cũng tủi lòng khóc theo.Hai ngừơi quỳ bên linh cữu của Trang Tử mà kêu khóc.Một hồi lâu do mệt mỏi vợ của Trang Tử không còn hơi sức nữa dựa người vào chàng học trò mà than khóc.Nói thêm vợ của Trang tử kém trang Tử rất nhiều tuổi nên còn rất trẻ.Đêm buồn cô nam quả nữ ngồi bên nhau.Chàng học trò thỉnh thoảng liếc mắt sang vợ của thầy.Bất chợt gặp nhau không nói mà như cùng tâm ý.Vợ của Trang Tử càng dựa sát và chàng học trò.Trong lòng bao điều suy nghĩ ("mình còn quá trẻ không thể sống mãi đời góa bụa được, mà chàng trai này hình như cũng tình ý").Họ bắt đầu tâm sự với nhau.Tình cảm như đã từ lâu lắm...
Đột nhiên chàng học trò ôm đầu kêu la.Vợ trang tử gặng hỏi Chàng học trò mới nói là bị bệnh cực nặng không thuốc nào chữa khỏi.Vợ Trang tử than thầm kiếp khổ.Mãi gặng hỏi chàng học trò mới nói có một bài thuốc duy nhất nhưng không dám nói.Vợ của Trang Tử gặng hỏi mãi chàng học trò mới nói"để chữa được bệnh cho anh ta chỉ có cách duy nhất là nhìn thấy đầu của thầy dạy học mình(ý nói Trang Tử)bị dập nát thì mới khỏi.Hai người bàn qua tính lại Vợ Trang Tử quyết làm mọi việc vì chàng trai.Nói là làm.Hai người mở nắp Quan tài của Trang Tử.Vợ của Trang tử cầm cây rìu mới giơ lên qua đầu dáng xuống thì Trang Tử ngồi bật dật cười lên ha hả.Vợ Trang Tử sợ quá lăn ra chết.Còn chàng học trò thì không biết từ lúc nào đã biến mất.Suốt đám tang của vợ.Trang Tử chỉ ngồi đàn ca ngâm thơ bình thản như không có chuyện gì sảy ra.Bạn bè thấy lạ lắm bèn hỏi.Trang tử mới nói rằng "người ta đáng sống thì hãy sống, còn không muốn sống thì chết cho thanh thản.Sống mà ôm trong lòng sầu muôn sợ hại thì chết còn hơn.Chết mà được giải thoát thì phải mình chứ sao lại buồn".Nói thế là làm, Trang Tử suốt đám tang cũng chỉ có ngồi đàn hát và tỏ ra vui vẻ lắm!
TRANG TỬ:
Sinh về đâu và chết sẽ về đâu? Vợ ta chết cứ chết, chẳng qua chỉ là từ trạng thái hữu hình trở về trạng thái vô hình, có gì phải đau đớn, có gì phải xót thương? Chẳng cần phải cứu ai cả! Trang tử ngồi xuống, tay nắm một mảnh sành vừa gõ nhịp vừa hát, mắt nhìn vợ chìm dần xuống sông, nét mặt mãn nguyện.
Một buổi trưa hè,trời rất là nắng nóng.Trang Tử đi giảng đạo về đi qua một nghĩa đĩa.Trời thì vẫn rất nắng mà không có một bóng dâm nào cả, chợt Tang Tử nhìn thấy có một bà trung niên đang quỳ bên một ngôi mộ mới đắp người thì dính đày sình đất không nón muc đang cầm một cây quạt lớn quạt liên tục vào ngôi mộ mới đắp còn ướt đó.Trang Tử lấy làm khó hiểu lắm bèn hỏi bà ta "Đây là mộ của ai, sao bà không che nắng hay quạt cho mình mà lại quạt cho ngôi mộ còn ướt này vậy "Bà ta vẫn không ngước lên nhìn tay vẫn quạt và nói"đây là mộ của chồng tôi và tôi quạt cho nó " nhanh khô"
Trang Tử nghĩ thầm trong bụng "trên đời này há lại có người đàn bà hết mình vì chồng đến như vậy sao".Trong đầu ông bao nhiêu ý nghĩa về cuộc sống về thế gian.Ông không biết rằng vợ mình rồi sẽ thế nào???.Trang tử bèn nói với bà ta giọng rất xúc động "bà ơi quạt làm chi cho nó khổ, cứ để đó rồi khăc nó sẽ khô thôi mà">Bà ta vẫn khônng ngước lên nhìn tay vẫn quạt và nói"Không được!Trước khi chết chồng tôi có dặn chỉ yêu cầu tôi là sau khi ông ta chết .Mộ của ông ta khô nước thì tôi được đi lấy chồng khác.nên tôi phải cố..."
Đến lúc này Trang Tử không thể tin được vào tai mình nữa.Ông là một con người luôn xem xét người khác không bao giờ sai...
Ông quay lưng bước đi trong lòng âm thầm sắp đặt một chuyện.
Về nhà.Vợ Trang Tử đon đả ra đón từ xa.Ông ăn cơm nước rồi lên giường ngủ.Buổi chiều học trò đến đã lâu mà chưa thấy thày ra giảng đạo.Trang tử vốn là người cẩn trọng không để bị lỡ hẹn.Mọi người vào gọi ông dậy thì mới biết ông đã chết chân tay vẫn còn hơi ấm.Vợ của Trang Tử thảm thiết kêu khóc.Hanhg xóm, học trò, bè bạn lũ lượt kéo đến chia buốn.Vợ của Trang Tử Khóc đên khản cả giọng nhìn rất thương tâm.Nhưng trong quan tài có người thầm mừng nghĩ rằng vợ mình cũng thật sự yêu chồng nhưng vẫn còn mối hòai nghi.Đêm đó khi mọi người đến chia buồn đã về hết.Bọn gia nhân mệt mỏi cũng đã đi ngủ.Chỉ còn mình vợ Trang Tử ngồi bên linh cữu của chồng.Bỗng đâu có một thanh niên to khỏe (handsome nữa chứ)chạy vào quỳ lạy rồi khóc lên thống thiết.Qua lời than khóc của anh ta mới biết anh ta cũng là một học trò của Trang Tử.Vì đường xa khi biết tin mà giờ này mới tới không dược nhìn mặt thầy lần cuối.Vợ Trang Tử thấy chàng học trò kêu khóc thảm thiết cũng tủi lòng khóc theo.Hai ngừơi quỳ bên linh cữu của Trang Tử mà kêu khóc.Một hồi lâu do mệt mỏi vợ của Trang Tử không còn hơi sức nữa dựa người vào chàng học trò mà than khóc.Nói thêm vợ của Trang tử kém trang Tử rất nhiều tuổi nên còn rất trẻ.Đêm buồn cô nam quả nữ ngồi bên nhau.Chàng học trò thỉnh thoảng liếc mắt sang vợ của thầy.Bất chợt gặp nhau không nói mà như cùng tâm ý.Vợ của Trang Tử càng dựa sát và chàng học trò.Trong lòng bao điều suy nghĩ ("mình còn quá trẻ không thể sống mãi đời góa bụa được, mà chàng trai này hình như cũng tình ý").Họ bắt đầu tâm sự với nhau.Tình cảm như đã từ lâu lắm...
Đột nhiên chàng học trò ôm đầu kêu la.Vợ trang tử gặng hỏi Chàng học trò mới nói là bị bệnh cực nặng không thuốc nào chữa khỏi.Vợ Trang tử than thầm kiếp khổ.Mãi gặng hỏi chàng học trò mới nói có một bài thuốc duy nhất nhưng không dám nói.Vợ của Trang Tử gặng hỏi mãi chàng học trò mới nói"để chữa được bệnh cho anh ta chỉ có cách duy nhất là nhìn thấy đầu của thầy dạy học mình(ý nói Trang Tử)bị dập nát thì mới khỏi.Hai người bàn qua tính lại Vợ Trang Tử quyết làm mọi việc vì chàng trai.Nói là làm.Hai người mở nắp Quan tài của Trang Tử.Vợ của Trang tử cầm cây rìu mới giơ lên qua đầu dáng xuống thì Trang Tử ngồi bật dật cười lên ha hả.Vợ Trang Tử sợ quá lăn ra chết.Còn chàng học trò thì không biết từ lúc nào đã biến mất.Suốt đám tang của vợ.Trang Tử chỉ ngồi đàn ca ngâm thơ bình thản như không có chuyện gì sảy ra.Bạn bè thấy lạ lắm bèn hỏi.Trang tử mới nói rằng "người ta đáng sống thì hãy sống, còn không muốn sống thì chết cho thanh thản.Sống mà ôm trong lòng sầu muôn sợ hại thì chết còn hơn.Chết mà được giải thoát thì phải mình chứ sao lại buồn".Nói thế là làm, Trang Tử suốt đám tang cũng chỉ có ngồi đàn hát và tỏ ra vui vẻ lắm!
TRANG TỬ:
Sinh về đâu và chết sẽ về đâu? Vợ ta chết cứ chết, chẳng qua chỉ là từ trạng thái hữu hình trở về trạng thái vô hình, có gì phải đau đớn, có gì phải xót thương? Chẳng cần phải cứu ai cả! Trang tử ngồi xuống, tay nắm một mảnh sành vừa gõ nhịp vừa hát, mắt nhìn vợ chìm dần xuống sông, nét mặt mãn nguyện.
21 người thích nội dung này.
Dong thoi gian
Mồ Chồng Ngọn Cỏ Còn Xanh Tác giả: Viễn Châu Trình bày: Tấn Tài, Mỹ Châu, Minh Phụng http:// mp3.zing.vn/ bai-hat/ Mo-Chong-Ngon-Co -Con-Xanh-Tan-T ai---My-Chau--- Minh-Phung/ IWZEFZ9B.html
Mộ Chồng Ngọn Cỏ Còn Xanh - Tấn Tài - Mỹ Châu - Minh Phụng | 320 lyrics, upload bởi thebestofmusic
Mo Chong Ngon Co Con Xanh Tan Tai - My Chau - Minh Phung download tải nhạc chờ bài hát Mộ Chồng Ngọn Cỏ Còn Xanh Tấn Tài - Mỹ Châu - Minh Phụng 320 kbps lossless, upload bởi thebestofmusic
mp3.zing.vn ·
Vũ Thành Đạt
" Sinh tiền cá cá thuyết ân ái,
Tử hậu nhân nhân dục phiến trần.
Họa hổ họa bì nan họa cốt,
Tri nhơn tri diện bất tri tâm."
Tử hậu nhân nhân dục phiến trần.
Họa hổ họa bì nan họa cốt,
Tri nhơn tri diện bất tri tâm."
Tien Nguyen Van
Bài viết có tính giáo dục cao !
Đọc mà suy nghĩ thấy cũng thắm thía !
Đọc mà suy nghĩ thấy cũng thắm thía !
Tien Nguyen Van
Trích bài viết thêm của NGUYỄN QUỐC HIỆP
Vừa rồi, có ông bạn kể giai thoại về Trang Tử thử lòng chung thủy của vợ, thấy hay hay. QH chép ra đây cho làng xóm xem ngày nay có khác ngày xưa tí nào không. Mặt khác thấy chuyện bên nhà anh Lâm An cùng chủ đề, mọi người có rất nhiều ý kiến, nay chép ra đây ta cùng bàn luận thêm cho vui làng, vui xóm.
Chuyện kể rằng, vợ chồng Trang Tử rất hạnh phúc, nhiều lần vợ Trang Tử nói đại khái: Sau này, nếu chàng có mệnh hệ gì thì thiếp cứ ở vậy nuôi con.
Một hôm, vợ Trang Tử vừa nói xong ý đó thì Trang Tử lăn đùng ra tắt thở. Đám ma ấy có rất nhiều học trò và những người tiếc thương Trang Tử trong cả nước về dự. Duy nhất có một học trò mà Trang Tử yêu quý nhất vắng mặt.
99 ngày sau khi Trang Tử mất, người học trò ấy đột ngột xuất hiện kêu khóc thảm thiết. Đêm đêm, người học trò mang chăn chiếu ra mộ thầy nằm canh mặc trời giông bão, rét mướt. Vợ Trang Tử rất thương và thường mang củi, thức ăn nóng ra cho học trò. 1 tháng, 2 tháng..9 tháng, 12 tháng. Vợ Trang Tử thật cảm động về tình cảm của cậu học trò hiếu nghĩa rồi cảm phục và chăm chút rất chu đáo. Từ sự cảm phục dẫn đến yêu quý và cuối cùng vợ Trang Tử cảm thấy không thể sống mà thiếu người này được. Rồi bà yêu say đắm, hàng ngày vẫn ra mộ chồng nhưng thật sự là đến để gặp cậu học trò.
Cậu học trò chỉ im lặng và tiếp tục thực hiện ý nguyện thờ thầy cho hết 1 năm rồi mới ra đi. Thấm thoắt đã đến ngày giỗ chồng, nghĩ đến ngày phải xa người mà mình đã yêu ấy, vợ Trang Tử mạnh bạo ra mộ chồng và đề nghị người học trò ở lại chung sống cùng mình. Thật bất ngờ, người học trò đồng ý với một điều kiện là phải đào mộ Trang Tử lên, chặt lấy đầu để cúng trong ngày vu quy. VỢ Trang Tử đồng ý. Lúc đào mộ lên, cạy nắp quan tài ra, một luồng ánh sáng lóe lên, kèm theo đó là khói sương hư ảo. Trang Tử đột ngột ngồi dậy, nở cụ cười tươi, áo mũ, dày dép vẫn nguyên vẹn.
Trang Tử đến bên vợ, vỗ vỗ vào vai phu nhân mà rằng:
"Mọi chuyện có thể thay đổi, trên cuộc đời chúng ta không thể nói trước được điều gì cả, nhất là lòng chung thủy".
Vậy đó, nghe xong câu chuyện, mỗi người đều có một suy nghĩ khác nhau, không biết mọi người trong xóm nghĩ gì, QH kính mời mọi người cho ý kiến.
Vừa rồi, có ông bạn kể giai thoại về Trang Tử thử lòng chung thủy của vợ, thấy hay hay. QH chép ra đây cho làng xóm xem ngày nay có khác ngày xưa tí nào không. Mặt khác thấy chuyện bên nhà anh Lâm An cùng chủ đề, mọi người có rất nhiều ý kiến, nay chép ra đây ta cùng bàn luận thêm cho vui làng, vui xóm.
Chuyện kể rằng, vợ chồng Trang Tử rất hạnh phúc, nhiều lần vợ Trang Tử nói đại khái: Sau này, nếu chàng có mệnh hệ gì thì thiếp cứ ở vậy nuôi con.
Một hôm, vợ Trang Tử vừa nói xong ý đó thì Trang Tử lăn đùng ra tắt thở. Đám ma ấy có rất nhiều học trò và những người tiếc thương Trang Tử trong cả nước về dự. Duy nhất có một học trò mà Trang Tử yêu quý nhất vắng mặt.
99 ngày sau khi Trang Tử mất, người học trò ấy đột ngột xuất hiện kêu khóc thảm thiết. Đêm đêm, người học trò mang chăn chiếu ra mộ thầy nằm canh mặc trời giông bão, rét mướt. Vợ Trang Tử rất thương và thường mang củi, thức ăn nóng ra cho học trò. 1 tháng, 2 tháng..9 tháng, 12 tháng. Vợ Trang Tử thật cảm động về tình cảm của cậu học trò hiếu nghĩa rồi cảm phục và chăm chút rất chu đáo. Từ sự cảm phục dẫn đến yêu quý và cuối cùng vợ Trang Tử cảm thấy không thể sống mà thiếu người này được. Rồi bà yêu say đắm, hàng ngày vẫn ra mộ chồng nhưng thật sự là đến để gặp cậu học trò.
Cậu học trò chỉ im lặng và tiếp tục thực hiện ý nguyện thờ thầy cho hết 1 năm rồi mới ra đi. Thấm thoắt đã đến ngày giỗ chồng, nghĩ đến ngày phải xa người mà mình đã yêu ấy, vợ Trang Tử mạnh bạo ra mộ chồng và đề nghị người học trò ở lại chung sống cùng mình. Thật bất ngờ, người học trò đồng ý với một điều kiện là phải đào mộ Trang Tử lên, chặt lấy đầu để cúng trong ngày vu quy. VỢ Trang Tử đồng ý. Lúc đào mộ lên, cạy nắp quan tài ra, một luồng ánh sáng lóe lên, kèm theo đó là khói sương hư ảo. Trang Tử đột ngột ngồi dậy, nở cụ cười tươi, áo mũ, dày dép vẫn nguyên vẹn.
Trang Tử đến bên vợ, vỗ vỗ vào vai phu nhân mà rằng:
"Mọi chuyện có thể thay đổi, trên cuộc đời chúng ta không thể nói trước được điều gì cả, nhất là lòng chung thủy".
Vậy đó, nghe xong câu chuyện, mỗi người đều có một suy nghĩ khác nhau, không biết mọi người trong xóm nghĩ gì, QH kính mời mọi người cho ý kiến.
Tien Nguyen Van
Dù hình thức kể chuyện có khác nhau... Nhưng nội dung vẫn xoáy quanh ĐỨC HẠNH CỦA NGƯỜI VỢ !
Bài viết có tính giáo dục cao, đảng duoc CÁNH ĐÀN ÔNG chúng ta suy gẵm !
( nhớ là không được cho PHỤ NỮ xem... Vì sẽ bị NÉM ĐÁ ! )
Bài viết có tính giáo dục cao, đảng duoc CÁNH ĐÀN ÔNG chúng ta suy gẵm !
( nhớ là không được cho PHỤ NỮ xem... Vì sẽ bị NÉM ĐÁ ! )
Xuanquynh Ninh
Tào lao bí đao. Học trò của Khổng Tử bịa chuyện để nói xấu Trang Tử đây mà.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét