Sàigòn - kết cục-
Nguyễn Tài Ngọc
Tôi rời Việt Nam ngày 30-4-1975, trở lại SàiGòn lần đầu tiên hai mươi năm sau vào năm 1995. Cuộc chiến Nam Bắc kéo dài hơn 20 năm trong suốt thời gian tôi sinh sống ở SàiGòn nên đối với tôi nó là một quãng thời gian dài đăng đẳng. Đúng hai mươi năm sau nữa khi trở lại SàiGòn, thời gian xa nhà này không những quá lâu dài đối với tôi, mà nó còn làm cho tôi thấy quê hương tôi khác lạ, cảnh trí ngộ nghĩnh vì tôi đã quen thuộc với cảnh vật ở Hoa Kỳ.
Khi máy bay chạm đất ở phi trường Tân Sơn Nhất, thấy xác của vài chiếc trực thăng Huey vẫn còn nằm đây đó chung quanh đám cỏ dại để lại di tích tồn tại của chiến tranh, nước mắt tôi lăn tròn hai bên má. Tôi khóc vì cảm động thấy lại quê hương cũ, căn nhà cũ mà tôi nghĩ sẽ chẳng bao giờ có dịp trông thấy lại. Tôi khóc vì biết sẽ được nghe lại tiếng Việt đàm thoại trong một xã hội toàn là những người cùng một mầu da với tôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét